Tầm Đỉnh Ký (Mới nhất: Chương 24)

Chương 18: Tác khách long phủ/font>/b>




Long Thiên Sơn và con gái là Long Tiên Nhi sau khi ra khỏi Trấn Vương Phủ thì trở về phủ của mình. Khi về đến nhà Long Tiên Nhi nói với phụ thân:
- Gia gia, vì sao chúng ta phải đến xin lỗi Trấn Thân Vương? Với quyền uy của gia gia, không lẽ còn phải sợ một vương gia sao?

Long Thiên Sơn nghe xong, biết con gái còn vì chuyện vừa rồi trong Trấn Thân vương phủ mà giận dỗi, nên chỉ mỉm cười nói:
-Tiên Nhi, cái này con không biết rồi, vị Trấn Thân Vương đó là do Hoàng thượng mới phong không lâu, nghe các quan nói rằng, Hoàng Thượng với người đó xưng huynh gọi đệ, có vài việc đại sự, Hoàng thượng đã giao hắn đi làm. Có thể nói người này có địa vị rất cao trong lòng Hoàng Thượng. Gia gia tuy quyền vị hiển hách nhưng hắn dù gì cũng là một vương gia. Dù sao đi nữa thì cũng không nên cương với hắn. Thế nào! Còn giận à!

Long Tiên Nhi nghe xong mới biết vị Trấn Thân Vương đó cũng có lai lịch, nhưng nàng dù sao cũng là thiên kim tiểu thư của Thái Sư. Trước mặt một chàng trẻ tuổi đẹp trai như vậy phụ thân lại làm nàng mất mặt, nàng sao lại không giận cho được. Vì thế nàng lạnh lùng nói:
-Gia gia, nếu như người muốn nữ nhi phải mất thể diện trước mặt người khác thì lần sau đừng có dắt nữ nhi đi bất kỳ chỗ nào nữa!

Long Thiên Sơn cười ha hả:
- Làm sao còn dám có lần sau, nữ nhi của Long Thiên Sơn ta so với công chúa còn cao quý hơn!

Long Tiên nhi nghe mấy lời này cảm thấy dễ chịu một chút, sau khi nói vài câu với phụ thân thì về phòng nghỉ ngơi.

Long Thiên Sơn đối với Long Tiên Nhi quả là vô cùng thương yêu.

Lão hơn 30 tuổi mới sinh được đứa con gái này, phu nhân của lão sau khi sinh con không lâu sau thì bị bệnh mà qua đời, Tiên Nhi càng lớn lại càng giống mẫu thân. Vì vậy Long thiên Sơn đối với cô con gái này thương yêu chiều chuộng vô cùng, chỉ cần nàng cao hứng thì dù là trăng trên trời lão cũng sẽ kêu người đi hái xuống cho con gái. Có thể nói, tính khí của Long Tiên Nhi là do Long Thiên Sơn cưng chiều quá mà thành.

Lão biết hôm nay làm con gái mất mặt trước mặt người khác, nàng chắc sẽ nổi giận. Nhưng Long Thiên Sơn cũng là không còn cách nào khác. Giả như Trấn Thân Vương đó chịu nhận vàng bạc thì lão cũng không bắt con gái phải đến xin lỗi. Không ngờ Trấn Thân Vương kia đối với tiền tài không chút động tâm khiến Long Thiên Sơn không thể không dẫn con gái đến tạ lỗi.

Nghĩ đến đây trong lòng Long Thiên Sơn có chút cảnh giác đối với Chu Thiếu Dương, biết rằng vị Vương gia này không dễ đối phó như những người khác. Lão cũng không muốn có rắc rối gì với Chu Thiếu Dương. Song nếu Chu Thiếu Dương phá hỏng đại kế của lão thì lão tất nhiên không thể không động thủ. Lúc này mối lo trong lòng Long Thiên Sơn lại càng nhiều thêm.

Long Tiên Nhi trở về phòng thì ngồi trước gương ngắm dung nhan mỹ lệ của mình mà ngẩn người ra. Nàng không ngờ hôm nay lại gặp phải một nam nhân không hề động lòng trước nhan sắc của nàng, ngữ khí khi nói chuyện với nàng lại lạnh lùng như vậy. Hơn nữa nam tử đó lại anh tuấn vô cùng, ngay cả nàng gặp rồi cũng phải thừa nhận.

Trước đây bất kỳ trong trường hợp nào khi nàng xuất hiện, mọi người đều ồ lên kinh ngạc, nàng trở thành nơi mà ánh mắt mọi người đều đổ đến. Thế nhưng hôm nay nam tử đó không hề phản ứng như những người khác, điều khiến nàng không ngờ tới là người trẻ tuổi đó lại là một Vương gia. Ngay cả cha nàng cũng không dám đắc tội với y. Huống hồ nàng đã bị bêu xấu trước mặt y.

Nghĩ đến đó, Long Tiên Nhi nói thầm trong lòng: “Vương gia thì sao chứ? Bổn tiểu thư nhất định phải trả mối thù này, phải hạ uy phong của ngươi!”

Một hôm, Long phủ giăng đèn kết hoa, bày yến tiệc, người trong phủ vô cùng bận rộn, tiếng huyên náo ồn ào nổi lên không ngớt. Nguyên lai hôm nay chính là ngày đại thọ sáu mươi của Long Thiên Sơn nên Long phủ thập phần nhiệt náo. Quan viên đăng môn bái phỏng cứ dập dìu không ngớt. Long Thiên Sơn cũng không thể không đón tiếp các vị quan viên lớn nhỏ này.

Vừa mới muốn ngồi xuống nghĩ một chút, thì hạ nhân đến báo:
-Trấn Thân Vương đến!

Long Thiên Sơn nghe tin liền vội ra cửa nghênh tiếp. Chu Thiếu Dương cũng vừa bước vào đại môn của Long Phủ.

Long Thiên Sơn liền bước đến cười nói:
-Vương gia quả là khách quý, khó mà được Vương gia đến chúc thọ lão phu. Lão phu hôm nay thật là vinh dự quá!

Chu Thiếu Dương nghe xong khách sáo đáp:
-Không dám! Thái Sư nặng lời rồi! Đại thọ của Thái Sư, bổn Vương sao dám không đến chúc mừng chứ. Cho dù bổn vương không đến, Hoàng thượng cũng bảo bổn vương thay người đến chúc thọ Thái Sư!

Long Thiên Sơn nghe xong biết rằng quan hệ giữa Chu Thiếu Dương và Hoàng đế thật không tầm thường. Hoàng thượng quả nhiên để hắn đi chúc thọ thay mình, địa vị của Trấn Thân Vương quả nhiên không thấp

Lão liền dẫn Chu Thiếu Dương vào đại sảnh. Chu Thiếu Dương trao lễ vật mang theo cho Long Phủ rồi bước theo sau

Chu Thiếu Dương và Long Thiên Sơn bước vào đại sảnh, các quan viên đến chúc thọ đều bước đến chào hỏi gã. Long Thiên Sơn thấy vậy cũng chỉ còn cách đứng một bên mà nhìn.

Lúc đó Long Tiên Nhi cũng từ trong phòng ra đến đại sảnh. Thấy quang cảnh như vậy không khỏi tức giận trong lòng. “Giỏi cho Trấn Thân Vương, quan uy thật không nhỏ mà, đại thọ của gia gia lại bị hắn đoạt hết phong quang rồi!”

Nghĩ đến đó nàng lạnh lùng cất tiếng:
-Các vị, đừng quên ông thọ hôm nay là ai chứ!

Mọi người nghe mấy lời đó của Long tiểu thư đều định thần lại, người người mặt mũi khó coi quay lại chỗ ngồi. Đợi mọi người an tọa, Long Thiên Sơn liền lệnh cho hạ nhân mở tiệc, mọi người đều đồng loạt bắt đầu ăn yến

Trong buổi tiệc, các quan viên lớn nhỏ lần lượt kính rượu với Long Thiên Sơn. Chu Thiếu Dương nhìn các quan viên trong lúc kính tửu, giở mọi trò tâng bốc làm hắn trong lòng cảm thấy chắn ghét vô cùng. Thế nên, hắn không thèm để ý đến người khác, chỉ tự ăn uống một mình

Một canh giờ sau, thọ yến hoàn tất.

Long Thiên Sơn mời các vị quan viên đến hí đài dựng ở phía ngoài để coi kịch, hôm nay diễn vở “Bá Vương Biệt Cơ”

Long Thiên Sơn đặc biệt để Chu Thiếu Dương ngồi cạnh mình, bên kia chính là con gái Long Tiên Nhi của lão.

Vở kịch mở màn, trên đài có một kép hát nổi tiếng trong kinh thành là Trần Gia Ban, nên trong quá trình diễn kịch không ngừng có những tràng vỗ tay vang lên

Trong lúc mọi người đang trầm mê trong hí kích, nam tử đang diễn Bá Vương trên đài đột nhiên rút một nắm ám khí từ trong bọc ra phóng về phía Long Thiên Sơn

Do ám khí vừa nhiều vừa phân tán, nên Chu Thiếu Dương và Long Tiên Nhi cũng bị nằm trong vòng nguy hiểm. Các quan viên dưới đài, ai ai cũng thần sắc kinh hoàng, có người thì trốn vào trong sảnh đường, có người thì nằm xuống tại chỗ.

Chu Thiếu Dương thấy vậy lập tức vận khí, song chưởng đánh về phía ám khí. Ám khí bị chưởng lực hùng hậu của Chu Thiếu Dương chấn bay ra ngoài song vẫn còn một mũi bắn trúng Long Tiên Nhi ở phía bên kia.

Chỉ nghe một tiếng kêu thảm, Long Tiên Nhi ngã xuống đất.

Long Thiên Sơn không hề bị thương. Nam tử đó thấy một kích không trúng cũng không dám lưu lại, nhún người vài cái đã phóng lên đầu tường chạy ra ngoài phủ.

Chu Thiếu Dương thấy vậy liền thi triển khinh công đuổi theo.

Nam tử đó nội lực còn kém Chu Thiếu Dương xa, nên chỉ qua vài phút Chu Thiếu Dương đã chặn được tên đó lại, hắn chỉ còn nước dừng bước.

Chu Thiếu Dương lớn tiếng nói:
- Các hạ làm sao có thể bỏ đi cho xong chuyện, ta thấy các hạ tốt nhất nên giải thích rõ ràng những sự việc đã phát sinh, nếu không tại hạ chỉ còn cách giải ngươi lên quan phủ thôi!

Nam tử đó nghe xong tức giận nói:
-Có gì đáng giải thích chứ. Hôm nay ta không giết được tên cẩu quan đó, nhưng cũng giết được con gái hắn, cũng xem như có giao đãi với những người thân đã chết!

Chu Thiếu Dương nghe xong cảm thấy bên trong có điểm kì lạ liền hỏi:
-Các hạ phải chăng có ẩn tình gì khó nói, không biết có thể nói cho tại hạ biết không?

Nam tử đó nhìn Chu Thiếu Dương lại càng tức giận hơn nói:
- Thì ra ngươi cũng là một tên quan, vậy có gì để nói chứ!

Nói xong liền muốn động thủ.

Chu Thiếu Dương thấy vậy vội ngăn lại nói:
-Các hạ, chúng ta không nên động thủ, ngươi đi đi!

Nguyên là Chu Thiếu Dương thấy người đó ngôn ngữ thần sắc đều không phải là nói dối. Lại nhìn ra trong việc này còn có nguyên nhân, nên không muốn ra tay giết hắn.

Lại nói hắn những ngày qua ở trong triều đã hiểu rõ con người của Long Thiên Sơn, thế nên hắn mới để cho nam tử đó đi.

Nam tử đó nghe Chu Thiếu Dương nói vậy không khỏi giật mình

Y không ngờ viên quan thân thủ, võ công đều cao hơn mình này lại chịu để mình đi. Đây là lần đầu tiên y gặp phải chuyện này. Lẽ ra y muốn cùng Chu Thiếu Dương lấy mạng đổi mạng, hiện tại xem ra không cần nữa. Y bèn ôm quyền chào Chu Thiếu Dương rồi vòng qua mình hắn bỏ đi.

Chu Thiếu Dương thấy người đó đi rồi thì vận khinh công trở về Long phủ. Lúc đó Long Thiên Sơn đang đỡ Long Tiên Nhi đang hôn mê, chốc chốc lại hỏi:
-Ngự y đã đến chưa?

Nhìn thần của lão thập phần hoảng hốt, sự lo lắng quan tâm cho nữ nhi thật không thể tả bằng lời. Chu Thiếu Dương tuy nói là không có hảo cảm với cha con Long Thiên Sơn, nhưng bây giờ việc liên quan đến tính mạng, thế nên hắn đến bên cạnh Long Thiên Sơn nói:
-Long Thái Sư, hay để bổn vương xem thử!

Long Thiên Sơn nghe xong liền hỏi:
-Vương gia, không lẽ ngài biết y thuật sao?

Chu Thiếu Dương không đáp chỉ gật gật đầu.

Long Thiên Sơn nghe xong như người chết đuối vớ được cọc, liền dìu Long Tiên Nhi ngồi vào một chiếc ghế.
Chu Thiếu Dương nhìn Long Tiên Nhi đang hôn mê trên ghế, phát hiện ra nàng tuy đang thụ thương hôn mê nhưng vẫn thập phần mỹ lệ. Sắc mặt nàng đã trắng bệch, môi cũng chuyển sang màu tím, đó chính là triệu chứng bị trúng độc.

Chu Thiếu Dương liền rút ám khí trên người Long Tiên Nhi ra, máu chảy ra có màu đen, quả nhiên là ám khí có độc. Hắn biết rằng nếu không kịp thời tống chất độc ra thì Long Tiên Nhi khó mà giữ mạng. Hắn liền vận chân khí, song chưởng đặt vào đan điền và chỗ bị thương của Long Tiên Nhi.

Long Thiên Sơn thấy vậy cũng không ngăn cản, lão biết rằng Chu Thiếu Dương đang vận công trừ độc.

Khi chân khí của Chu Thiếu Dương nhập vào cơ thể Long Tiên Nhi được một lúc , nàng dần dần có chút phản ứng. Sau đó cổ họng nàng nhướng lên, phun một ngụm máu vào mặt Chu Thiếu Dương.

Nàng mở mắt ra nhìn, phát hiện tay Chu Thiếu Dương đang để trên người mình, trong lòng đột nhiên phẫn nộ, giơ tay tát vào má trái Chu Thiếu Dương một cái, mắt chợt hoa lên lại hôn mê ngã xuống ghế.

Chu Thiếu Dương bị Long Tiên Nhi tát một cái trong lòng cũng có chút tức giận, hắn không biết thời cổ vốn là nam nữ thụ thụ tương bất thân. Hắn thấy máu độc trong người Long Tiên Nhi rốt cuộc đã bị ép ra, liền dùng tay áo lau máu và mồ hôi trên mặt, thuận tay lấy một viên dược hoàn trao cho Long Thiên Sơn nói:
-Độc huyết trong người Long tiểu thư đã được ép ra, Thái Sư cho nàng uống viên thuốc này, nghỉ ngơi vài ngày sẽ khỏi!

Dứt lời liền cáo từ với Long Thiên Sơn.

Long Thiên Sơn một mặt cảm tạ, một mặt sai người đưa Chu Thiếu Dương xuất phủ, sau đó bảo nha hoàn dìu Long Tiên Nhi về phòng nghỉ ngơi. Một buổi tiệc mừng thọ khiến cho Long phủ trên dưới hoảng hốt như vậy, quả là việc đời khó đoán.



Hết chương 18
ngantruyen.com